Bất Quá Nhân Gian is a song in Viêt Namese
Trăng ở trên trời cao nào thấu
Vết thương mang trong trái tim hằn sâu
Ngồi buồn nhìn người xưa đã xa
Những kỉ niệm giờ tan theo ánh trăng tà
Này trăng ở trên cao nhìn xuống đây
Hỡi ai bôn ba khắp muôn nơi trời mây
Xin cho ta ngân lên một khúc ca
Nâng chén rượu này ta quên hết trần gian
Dù cho nhân gian kia còn bao niềm vui
Chẳng thể ủi an tâm hồn ta
Đã qua nhiều và thật nhiều những đắng cay
Những khổ đau bao ngày qua
Dặn lòng là phải trao đi niềm tin
Mà trái tim nhận lại được toàn những xót xa
Khóc cho người một giọt nhân sinh
Đến khi quay lại nhìn chẳng có ai bên mình
Trăng ở trên trời cao nào thấu
Vết thương mang trong trái tim hằn sâu
Ngồi buồn nhìn người xưa đã xa
Những kỉ niệm giờ tan theo ánh trăng tà
Này trăng ở trên cao nhìn xuống đây
Hỡi ai bôn ba khắp muôn nơi trời mây
Xin cho ta ngân lên một khúc ca
Nâng chén rượu này ta quên hết trần gian
Dù cho nhân
Dù cho nhân
Dù cho nhân gian kia còn bao niềm vui
Chẳng thể ủi an tâm hồn ta
Đã qua nhiều và thật nhiều những đắng cay
Những khổ đau bao ngày qua
Dặn lòng là phải trao đi niềm tin
Mà trái tim nhận lại được toàn những xót xa
Khóc cho người một giọt nhân sinh
Đến khi quay lại chẳng có ai bên mình
Trăng ở trên trời cao nào thấu
Vết thương mang trong trái tim hằn sâu
Ngồi buồn nhìn người xưa đã xa
Những kỉ niệm giờ tan theo ánh trăng tà
Này trăng ở trên cao nhìn xuống đây
Hỡi ai bôn ba khắp muôn nơi trời mây
Xin cho ta ngân lên một khúc ca
Nâng chén rượu này ta quên hết trần gian
Này trăng ở trên cao nhìn xuống đây
Hỡi ai bôn ba khắp muôn nơi trời mây
Xin cho ta ngân lên một khúc ca
Nâng chén rượu này ta quên hết trần gian
Trăng ở trên trời cao nào thấu
Vết thương mang trong trái tim hằn sâu
Ngồi buồn nhìn người xưa đã xa
Những kỉ niệm giờ tan theo ánh trăng tà
Này trăng ở trên cao nhìn xuống đây
Hỡi ai bôn ba khắp muôn nơi trời mây
Xin cho ta ngân lên một khúc ca
Nâng chén rượu này ta quên hết trần gian