Thành phố chưa buồn est une chanson en Vietnamien
Vì hạnh phúc của ta nhỏ bé nên ta hỏi rằng điều đó có không
Vì thành phố của ta nhỏ bé nên ta sống phải dựa theo số đông
Vì hôm nay đang hơi có mưa phùn nhưng thành phố của ta vẫn chưa buồn
Và giọt nước mắt của em vẫn chưa tuôn khi Mặt Trời ló Đông
Đi trong thành phố hình như hơi men kia đang chuốc thêm say
Cố biến những thứ không thành có nhìn nhau hai ta châm điếu thuốc trên tay
Ta mang tâm tư theo bài hát khi nó đang giết đời ta
Vì người ta đâu cần viết lời ca chỉ để cho người điếc ngợi ca oh, oh
Mình cùng ngồi xuống bên thềm cùng nhìn thành phố lên đèn
Thật lạ vì có em thì bệ đá cũng trở nên êm đềm
Khi đêm đông lao xao vang lên trong SoundCloud
Mình cùng ngồi sát thêm đôi bên tình yêu khắc lên môi mềm
Vì hạnh phúc của ta nhỏ bé nên ta hỏi rằng điều đó có không (hohh)
Vì thành phố của ta nhỏ bé nên ta sống phải dựa theo số đông (dựa theo số đông)
Vì hôm nay đang hơi có mưa phùn nhưng thành phố của ta vẫn chưa buồn (hoh-ohhh)
Và giọt nước mắt của em vẫn chưa tuôn khi Mặt Trời ló Đông
Em ơi xin em đừng có bực
Khi đời cho ta chỉ luôn có chừng có mực ey
Ta trồng cả đời một rừng cây
Nhưng thứ ta nhận lại chỉ vỏn vẹn rừng gỗ mục ey
Suy nghĩ anh như một đứa trẻ
Chẳng thể viết nó ra thành từng dòng liền mạch
Nhưng mà em ơi đôi tay mình dơ chỉ bởi vì ta làm ra đồng tiền sạch
Ta sẽ đi đến thật nhiều nơi
Bờ biển xa đứa bé đang vo cát
Đi tới luôn cả tháp Eiffel
Tới được luôn cả đền Angkor Wat
Những dự tính sẽ được thôi em ơi
Dù tiền chưa có mua nổi mảnh đất hẹp
Nên giờ cứ ngắm nhìn màn đêm thôi
Vì thành phố của ta vẫn rất đẹp
Vì thành phố chưa buồn dù có mưa phùn
Bởi vì thành phố chưa buồn nước mắt chưa tuôn
Bởi vì thành phố chưa buồn d có mưa phùn
Thành phố chưa buồn vì nơi đó có em (em)
Vì hạnh phúc của ta nhỏ bé nên ta hỏi rằng điều đó có không (em)
Vì thành phố của ta nhỏ bé nên ta sống phải dựa theo số đông (em dựa theo số đông hoh-ohh)
Vì hôm nay đang hơi có mưa phùn nhưng thành phố của ta vẫn chưa buồn
Và giọt nước mắt của em vẫn chưa tuôn khi Mặt Trời ló Đông (em)
Đi trong thành phố hình như hơi men kia đang chuốc thêm say
Cố biến những thứ không thành có (hoh-hoh, hohh)
Nhìn nhau hai ta châm điếu thuốc trên tay
Ta mang tâm tư theo bài hát khi nó đang giết đời ta
Vì người ta đâu cần viết lời ca chỉ để cho người điếc ngợi ca oh, oh