Kiếp Phong Trần est une chanson en Vietnamien
Một đêm mưa ta bước âm thầm khóc duyên lầm với nỗi đau tháng năm
Vì tình không chung lối nên người cách xa rồi lời cuối nghe đắng môi
Khi tình yêu phôi pha rượu nồng đêm qua cũng chẳng xóa bóng em trong tim
Nay một mình cô đơn lạc loài trong đêm bão tố vẫn mãi giăng ngang trời
Em cho ta bao xót xa khi cuộc tình phôi pha
Vì đời cho ta kiếp phong trần đã bao lần cố giấu che nỗi đau
Lặng nhìn nhau không nói nên lời đã yêu rồi thầm trách ta thế thôi
Nghe từng giọt mưa rơi vào lòng đêm thâu ngỡ những tiếng bước chân em quay về
Mình cùng quên đi giọt sầu khi xưa để mãi nối giấc mơ ban đầu
Nhưng con tim em dối gian để cho cuộc tình mình giờ còn lại gian dối
Ngày nào người đã đến bên tôi cho đời bỗng thấy yên vui
Lời tình thiết tha trên đôi môi em xua tan bao đêm giá lạnh
Nay ta nghe đau niềm đau nửa đời vì nụ cười ngày tháng qua chỉ là mây khói
Cuộc tình tựa những áng mây trôi chân trời mãi mãi xa xôi
Một mình bước đi trong đêm cô đơn anh nghe yêu đương hết rồi
Khi em ra đi về nơi cuối trời để cuộc đời này hoang vắng em mang tim yêu trao về ai
Trái tim này mong được quên người mà sao từng đêm lặng nghe tình yêu ngày xưa quay về
Kỷ niệm không dễ phai trong anh nụ hồng kia vẫn ngát hương người ơi
Tìm lại lần nữa những yêu thương mong người vỗ giấc vô thương
Lời tình thiết tha miên man trong ta ru con tim yêu tháng ngày
Nay ta nghe đau niềm đau nửa đời lòng nhủ lòng sẽ cố quên cuộc tình gian dối
Cuộc tình tựa những áng mây trôi chân trời mãi mãi xa xôi
Một mình bước đi trong đêm cô đơn anh nghe yêu đương hết rồi
Khi em ra đi về nơi cuối trời để cuộc đời này hoang vắng em mang tim yêu trao về ai
Cuộc tình tựa những áng mây trôi chân trời mãi mãi xa xôi
Một mình bước đi trong đêm cô đơn anh nghe yêu đương hết rồi
Khi em ra đi về nơi cuối trời để cuộc đời này hoang vắng em mang tim yêu trao về ai