Ánh Chiều est une chanson en Vietnamien
Em ơi xin em đừng bao giờ nói về những câu chuyện tình trăm năm
Chỉ cần em nhớ một điều là luôn phải giữ nhau trong thâm tâm
Đừng cố quên anh vì điều đó chưa từng dễ dàng như ước muốn
Ngoài trời nước cuốn cơn mưa nặng hạt giai điệu anh hoá thành âm thanh
Mưa lâm râm ở trên mái nhà còn căn gác của anh ngọn đèn rực cháy
Em chính là những lời nhạc buồn còn đau hơn cả vết mực máy
Anh ngồi bật dậy không có em giống như bình thường
Lại một ngày bữa trưa văn phòng
Cà phê đen làm cho mình buồn
Chuyện ngụ ngôn nằm trong gầm giường
Anh lấy ra nằm đọc rồi ngủ
Sự cô đơn giờ bao trùm lên
Thời sinh viên thằng học trò cũ
Vài bông hoa trên đường em đi
Giờ đây đã mọc và phủ
Anh ước mình biết quý trọng hơn và yêu thương hơn viên ngọc ngà cũ
Người yêu thương đơn độc nào cũng không hàn thuyên về mối tình đầu
Yêu em một cách lạ thường anh yêu em như là khối hình cầu
Anh mỉm cười khi nhận ra rằng bản thân mình quá nhiều nhược điểm
Anh biết rằng phải bỏ nó đi là một trong số những điều thực tiễn
Em à
Đã có lúc ta nhìn về ánh chiều
Hai bàn tay đan vào nhau yêu là phải đánh liều
Em gửi nước mắt chút đắng cay hoà tan vào lời viết
Anh gửi nắng hạ những cơn mưa hoà tan vào thời tiết
Thì đành bỏ lại chút vật vờ ánh đèn cửa sổ và đêm thâu
Ta gọi nụ cười là thứ đắt nhất vì khi đó ta được bên nhau
Em hỏi tại sao phải yêu trọn vẹn anh chỉ có một câu trả lời
Mọi thứ hôm nay sao rã rời anh chỉ muốn ôm em cả đời
Anh vẫn yêu em đến khi mùi rượu trên áo anh bận đã thấy nồng
Saxophone hoà vào mùi tóc yêu người đến tận cả đáy lòng
Nhưng mà trách sao được em ơi đến cả ánh trăng còn lừa dối
Điếu thuốc này ly rượu này xin đừng quên những lời vừa nói
Và vài cuốn phim sẽ tiếp tục bật mình ngồi bên nhau nghe nhịp thở
Không phải thức nhắn tin cả đêm vì anh đã được che được chở
Một chút hạnh phúc cũng là em em đưa ta ra xa nhịp tình
Ánh đèn đường và đại loại cơn mưa đi qua anh chưa kịp nhìn
Và anh cũng chỉ là một người điên trong vòng hoa tình ái
Anh cũng chỉ là một người say bên đường em nhìn thấy
Và chợt tỉnh dậy xung quanh thấy màn đêm tối đen yêu em
Đây là lần cuối cùng anh dối em
Có đôi lúc ta nhìn về ánh chiều
Hai bàn tay đan vào nhau yêu là phải đánh liều
Em gửi nước mắt chút đắng cay hoà tan vào lời viết
Anh gửi nắng hạ chút cơn mưa hoà tan vào thời tiết